Hết hội thảo này rồi sang hội thảo khác mà môn văn –
dạy và học, vẫn như một thứ món ăn bất đắc dĩ với đám học trò. Để rồi cuối cùng
thì thầy cô dạy văn và học trò làm văn đều như vẹt học nói.
Nhớ hồi con bé út tôi học lớp 6, đầu năm nó mang về
một cái đề bài làm văn của cô giáo bảo “ba làm giùm con”: Em hãy tả cảnh
buổi sáng trên bãi biển.
Đã làm dân Qui Nhơn thì hầu như cả thành phố đều sống
trên bờ biển. và dù sáng hay chiều thì cảnh bãi biển cũng là một mớ hổ lốn khó
mà tả cho mạch lạc. Tuy nhiên tôi vẫn hỏi con gái là con cần làm bài dài bao
nhiêu. Nó xòe tay ra bảo một trang.
Okie. Có ngay. Dễ ợt. Ba đọc con chép nhen.
Chỉ sau 20’, vở con bé đã có một bài tả cảnh bãi biển
quê em vào buổi sáng với những trời xanh biển rộng, sóng trắng xô bờ với những
con người phố biển năng động, nào tập bơi lặn, nào chạy nhảy, nào đánh bóng
chuyền, có cả nói cười tâm sự v.v trên
bờ là hàng phi lao gió thổi rì rào. Tóm lại là dù chỉ dài một gang tay nhưng
bài văn tôi làm con bé viết rất du dương, sôi động và yêu đời.
Sáng ra con gái mang ba lô đi học và nộp bài, còn tôi
hồi hộp chờ đợi xem bài làm văn của nó, mà thực ra là của tôi sẽ được cô giáo
lớp 6 cho mấy điểm. Dù không nói ra nhưng tôi nghĩ cũng phải 8 điểm trở lên.
Không cao mới lạ.
Một tuần sau, tôi đi làm về nhân thể đón cháu. Vừa ra
khỏi cổng trường nó đã thông báo ngay: -Bài văn của ba cô con cho 5 điểm.
Tôi có nghe nhầm không đấy. Đưa vở ba xem nào. Nó lật
ngay bài làm với lời phê đỏ chói lói của cô giáo: Ý nghèo, sao không có cảnh
đánh cầu lông.
Ôi trời. Tôi nói với con gái mà như cãi nhau vô hình
với cô giáo: -Đã có bóng chuyền rồi thì thôi cầu lông chứ, sao không phê luôn
là thiếu cả bóng đá nữa đi. -Không ba, cô con bảo sáng nào cô cũng ra biển đánh
cầu lông mà.
Sau đó thì có cuộc họp phụ huynh đầu năm. Tôi đi họp. Cô
giáo dạy văn cũng là giáo viên chủ nhiệm lớp thông báo là học lực của cả lớp
rất yếu, phụ huynh cần cho con em đi học thêm.
Học thêm, có ngay! kể cả môn văn là môn có ba nó làm
nghề dạy văn, chỉ có điều là dạy ở bậc đại học.
Dĩ nhiên là đóng tiền đầy đủ mới được đi học thêm.
Từ đó điểm văn của con gái được cải thiện ngay. Từ 5
lên 6 rồi 7 rồi 8. Cứ như là con bé sinh ra để học văn vậy.
Dạy thế học thế không thành vẹt cả lũ mới lạ.
Em dạy Văn nè bác. Vậy mà con em viết 1 bài tự luận bàn về trò chơi điện tử. Dĩ nhiên là có mẹ cầm tay chỉ dẫn. Cô giáo phê : cần mở rộng các ý. Cô gợi ý cháu học kèm. Sau đó, cô nhận ra cháu là con em, cô có vẻ ngại. Thôi , ở đời mình cứ rộng lượng rồi sẽ gặp quý nhân. Sorry bác vì em chưa có nick bên này. Hẹn bác vài ngày nửa sẽ trà đạo tiếp về chuyện này nếu bác ko chán em
Trả lờiXóaNặc danh@: Thì ra là "không nỗi đau nào riêng của ai".
XóaChưa chán đâu, mong được bạn trao đổi thêm về dzụ này.
Nặc danh@: Thì ra là "không nỗi đau nào riêng của ai".
Trả lờiXóaChưa chán đâu, mong được bạn trao đổi thêm về dzụ này.
Trả lờiXóaMảnh đất vun xới cho mầm đời đã cằn cỗi oạt èo...lệch hướng thì làm sao có được cây đời xanh tươi cơ chứ!
Thật là những câu chuyện dài nhiều tập của ngành giáo dục thời đương đại bạn Hà Tùng Sơn nhỉ?
Chuyện này còn nhiều tập nữa bạn ạ.
XóaÀ, những cái comment này của HTS nằm ngoài entry thì hơi khó nhỉ?
Trả lờiXóaGiúp bạn một mẹo vặt nhé! HTS hãy vào Thiết kế -> cài đặt : tìm Comment Location: chọn "Được nhúng: Embeb Location".
Như vậy toàn bộ comments của entry chỉ nằm gọn trong trang đó chứ không chạy ra ngoài như vậy nữa.
Chúc bạn đầu tuần thật vui.
À tôi từ trang của RuChung qua bên đây.
Cảm ơn bạn Gốc Mai rất nhiều. Tôi đã làm theo chỉ dẫn của bạn và OK rồi.
XóaChúc GM 1 tuần làm việc nhiều hiệu quả.
LB thích góc nhìn của anh HTS, có lần LB thấy cô giáo gửi bài vào cho cả lớp chép để được điểm cao và có thành tích (thi học kỳ), có vấn đề trong cách dạy văn, nhưng thôi. Chúc anh tối vui.
Trả lờiXóaChuyện thường ngày ở ...trường mà Nha Gom La Bang VN
XóaBài này cho 5 là nới rồi đó, đời thuỡ nào mới lớp 6 mà đưa kiến thức đại học vào bài làm, làm sao cô giáo cho điểm được đây. lần sau nhớ rút kinh nghiệm, lấy sách giáo khoa của con, xem lại hãy...lên lớp cho con
Trả lờiXóaHeỳ, cha ni nó có lí. Mình lại nghĩ là cô giáo thù vặt mình vụ chi đó.
XóaVăn dai như chảo chữ vuông như hòm là sao thầy ơi
Vụ ni bác hỏi bên nhà dân tộc học Ruchung dùm em nhé.
Xóa