30 tháng 9, 2012

Áo em trắng quá nhìn không ra



Ngày 21-9 mới rồi, tại Qui Nhơn, Bình Định đã diễn ra Hội thảo  về cuộc đời và sự nghiệp thơ Hàn Mạc Tử, do Viện Văn học Vn và tỉnh BĐ tổ chức. 
Ông nhà thơ này ngoài tài thơ và bị bệnh hủi rồi chết trẻ thì cũng có 2 nét giống  mình: Quê quán ở QB và sống rồi ra đi ở Bình Định. Tuy nhiên ông ra đi là ra đi hẳn về thế giới bên kia, còn mình cũng ra đi nhưng là đi về phương Nam để thỏa cái thú xê dịch của mình. 
Nhân Hội thảo này góp đôi lời... ăn theo:  

Ai đã từng đến và từng đi khỏi Quy Nhơn mà không thể không nhớ về khu mộ của thi nhân Hàn Mạc Tử. Ông sinh ở Đồng Hới Quảng Bình, là người cùng quê với mình, nhận vơ 1 chút dù mình không thích thú gì cái khái niệm đồng hương. Ông mất đã gần tròn 72 năm, vào ngày 11 – 11 – 1940 lúc vừa bước sang tuổi 28 tại làng  phong Quy Hòa thuộc phường Ghềnh Ráng Tp QN, cách khu mộ một con đèo.


                   Mộ Hàn Mạc Tử trên đồi Thi nhân, Ghềng Ráng, Qui Nhơn
           


Nằm ở ngoại ô Tp chỉ cách Trường Đại học QN khoảng 2 km, nơi an nghỉ vĩnh hằng của nhà thơ tài hoa mà bạc mệnh này có một tên gọi cũng rất nên thơ: Đồi Thi nhân. Một nơi mà ai đã đến QN cũng muốn được một lần đặt chân tới để có dịp được nghiêng mình tưởng nhớ về một con người tài hoa mà mệnh bạc.
Riêng mình không thể nhớ hết là đã có bao nhiêu lần được đứng lặng ngắm nhìn tượng đức mẹ Maria đang cúi nhìn  ngôi mộ thi nhân đúc bằng xi măng giản dị của ông với dòng chữ “Đây an nghỉ trong tay MẸ MARIA- Hàn Mạc Tử…”..  bởi mỗi lần có bạn bè ở xa đến là mỗi lần mình lại được dịp đưa bạn bè lên đồi thi nhân viếng ông.

Mỗi lần như thế những câu thơ của ông cứ ùa về:

Mơ khách đường xa khách đường  xa
Áo em trắng quá nhìn ko ra
Ở đây sương khói mờ nhân ảnh
Ai biết tình ai có đậm đà

Những câu thơ da diết thể hiện một sự khát khao sống và yêu của người nằm dưới mộ kia cứ làm cho du khách nao cả cõi lòng.
Có lẽ đó là một sự níu kéo đầy định mệnh.
Khu mộ thi nhân này cũng là nơi mà mình đã đến chào từ biệt sau hàng chục năm làm dân BĐ để trở về lại SG sinh sống.

                  
          
Thôi Hiệu:  Bạch vân thiên tải không du du

                          Nhà báo Huỳnh Hiến trước mộ Hàn Mạc Tử ;  Ảnh: HTS


Chào thi nhân ở lại Qui Nhơn, ta hành phương Nam, ảnh do Huỳnh Hiến chụp 24.6.2010, trước khi rời hẳn QN 5 ngày .


7 nhận xét:

  1. Tặng giáo sư bài thơ nhỏ
    BÊN MỘ HÀN MẠC TỬ
    Phạm Bá Chiểu

    Rừng, mây,sóng, núi, biển, trời hùng vĩ
    Tà áo em dâng nâng tiếng sóng tâng duyềnh
    Mắt lúng liếng biến anh thành thi sĩ
    Đoá cười duyên ấp nở đoá thơ tình

    Mặt trời đỏ như máu Hàn Mạc Tử
    Tưới cho xanh trời, biển,núi, rừng xanh
    Trăng sóng soãi mửa ánh vàng mỹ nữ
    Chiếu long lanh tiếng biển hát ngọt lành

    Bằng cây bút là đỉnh cao Gành Ráng
    Và trang thơ thăm thẳm một trời xanh
    Hàn nằm viết bao dòng thơ mây trắng
    Biển ngàn năm phổ nhạc áng thơ thần

    Anh cũng viết bao dòng thơ sóng vỗ
    Vào trang thơ thăm thẳm biển bình yên
    Yêu điên dại như thơ Hàn Mạc Tử
    Thơ bạc đầu đổ hết một miền em.

    Trả lờiXóa
  2. Chieu Phamba@: Thiệt hay, đúng là thi nhân PBC ko làm hổ danh dân QB quê ta.

    Trả lờiXóa
  3. [IMG]http://i888.photobucket.com/albums/ac87/bulukhin/IMG_0509_zps3c86277e.jpg[/IMG]

    Để nhớ Quy Nhơn và nhà thơ "Áo em trắng quá nhìn không ra"

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. bác BU cho em cái gì mà em mở ko ra. có lẽ trang blog nhà em có vấn đề trong cài đặt ứng dụng

      Xóa
    2. Để M copy tiếp từ code hình anh Bu mang về trang nhà xem anh Bu tặng anh HTS cái chi chi .. hihi

      Xóa
  4. Bu post vào tấm ảnh bu đứng trước lăng nhà thơ Hàn mặc Tử. Blog của bạn thiếu một tính năng gì đó, nói TTM gốc Mai tư vấn cho, bạn này giỏi và rất nhiệt tình

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. đã được chị GM tư vấn rồi mà dốt quá mò vẫn chưa ra bác ơi

      Xóa

Bạn có nhận xét mới