Đến Quy Nhơn mà chưa ăn tô bún cá Bà Thu là coi như chưa đến. Là
coi như bỏ phí nửa cuộc đời.
Quán nằm ở số nhà 157 đường Nguyễn Huệ chạy cặp theo đường Xuân Diệu ven bờ
biển, ngang với cổng sau của trụ sở UBND tỉnh Bình Định.
Chục năm trước khi còn ở Quy Nhơn hầu như tuần nào tôi cũng ghé ăn bữa sáng và cả ăn chiều sau giờ làm việc về ở quán bún cá nổi tiếng này. Bây giờ đi xa, mỗi dịp về Quy Nhơn là tôi lại có mặt ở quán bún cá quen thuộc, có khi sáng ăn, rồi nửa buổi chiều lại ghé ăn thêm tô nữa. Đến mức Nguyễn Thanh Minh, một ông bạn đồng nghiệp khoa văn của tôi ở SG mỗi lần về đây thường ăn đúp một lúc 2 tô, cho đã.
Thực ra quán Bà Thu không bề thế bằng những quán cũng chuyên về bún cá khác và cũng khá nổi tiếng cũng nằm trên đường Nguyễn Huệ. Những quán này có nhà hàng to rộng, bàn ghế sang trọng, mát mẻ hơn rất nhiều lần nhưng tô bún ăn không ngon bằng, nó cứ nhàn nhạt thế nào ấy. Ai không biết Bà Thu mới vô những quán bề thế kia.
Trong lúc bún cá Bà Thu với cái nhà hình ống hơi tối bề ngang chỉ rộng chừng 3m, hẹp lại bí, bàn ghế xập xệ hơn nhưng tô bún ăn vào nó đã làm sao. Tô bún cá Bà Thu bưng lên bạn sẽ thấy nước lèo trong văn vắt nhưng tỏa hương thơm quyến rũ. Miếng cá, miếng chả, miếng nấm rơm, kèm những miếng sứa trộn giòn tan cứ như bùng nổ trong miệng người ăn. Ngay cái đĩa rau sống ăn kèm của Bà Thu cũng ngon, có người ăn hết còn xin thêm đĩa nữa.
Khi tô bún được bưng lên, bạn hãy kêu thêm cái bánh tráng nướng truyền thống của người Bình Định, bẻ đôi ra, một nửa cho vô miệng, một nửa bóp nát cho thêm vào tô bún, ngon và giòn tan. Ăn xong cái bụng thì no mà cái miệng vẫn thòm thèm. Đó là bún cá Bà Thu.
Bà Thu vừa là chủ quán vừa là người trực tiếp pha chế, gắp các thứ vật liệu để sắp thành một tô bún, tay bà thoăn thoắt chan vài vá nước lèo, rắc ít hành ngò, xong đâu đấy bà mới giao nhân viên bưng lên cho khách.
Quán bún cá Bà Thu ngon là vậy nhưng dân tình Quy Nhơn nhiều người không gọi là bún cá Bà Thu mà vẫn gọi là bún cá bà chửi bởi bà vừa múc bún vừa chửi vào mặt mấy chú nhân viên ít tuổi vì bưng bê chậm chạp, không phải chửi khách. Nhất là khi đông khách bà càng chửi người làm té tát. Vì thế mà nhân viên của quán thay đổi xoành xoạch vì họ chịu không nổi sức chửi của bà chủ. Chỉ có khách ăn là luôn chung thủy với bà, đi xa cả chục năm vẫn nhớ. Nhớ bún cá ngon và nhớ cả bà chủ quán chảnh chọe.
Đã nhiều năm sống xa Quy Nhơn, hầu như năm nào tôi cũng về lại TP biển mặn mòi này và lần nào cũng ghé ăn bún cá Bà Thu. Dịp mới rồi cũng vậy, đồng nghiệp khoa văn Võ Xuân Hào gọi đt hẹn từ khi tôi đặt chân xuống Phù Cát rồi sáng hôm sau đem xe đến khách sạn rước từ sớm hỏi tôi thầy muốn ăn gì. Còn gì nữa chú. Bún cá Bà Thu thôi.
Mười năm quay lại Quy Nhơn, tô bún cá Bà Thu vẫn chất lượng không giảm. Vẫn bà chủ mập mạp béo tốt ngồi nguyên bên nồi nước lèo nghi ngút khói, vẫn tay múc bún miệng mắng nhân viên xa xả, vẫn khách ngồi tràn cả ra ngoài vỉa hè, vẫn tô bún ngon ăn xong muốn thêm tô nữa. Đến mức ông bạn nhà báo đồng hành với tôi là Nguyễn Quang Ngọc ăn xong từ buổi sáng mà tối về kS vẫn nức nở: làm sao lại có tô bún cá ngon như vậy chứ.
Chuyện. Quy Nhơn bún cá Bà Thu mà.
Cái ngon các món ăn của Quy Nhơn nếu kể ra thì vô vàn. Từ món bánh xèo tôm nhảy Diên Hồng, bánh hỏi lòng heo Trần Phú, cơm gà Quê Hương Lê Hồng Phong; từ tô xìa hấp sả béo múp míp đến con chà rinh độc đáo làm món trộn sa lát giòn mềm ngọt ăn luôn cả vỏ vẫn ngon; đến cả con cá đục to bằng chục con cá cơm cộng lại nướng sém thịt thơm lừng ăn không biết ngán...
Nhưng trên hết vẫn là bún cá Bà Thu Nguyễn Huệ. Nhắc đến lại muốn về Quy Nhơn.
Chục năm trước khi còn ở Quy Nhơn hầu như tuần nào tôi cũng ghé ăn bữa sáng và cả ăn chiều sau giờ làm việc về ở quán bún cá nổi tiếng này. Bây giờ đi xa, mỗi dịp về Quy Nhơn là tôi lại có mặt ở quán bún cá quen thuộc, có khi sáng ăn, rồi nửa buổi chiều lại ghé ăn thêm tô nữa. Đến mức Nguyễn Thanh Minh, một ông bạn đồng nghiệp khoa văn của tôi ở SG mỗi lần về đây thường ăn đúp một lúc 2 tô, cho đã.
Thực ra quán Bà Thu không bề thế bằng những quán cũng chuyên về bún cá khác và cũng khá nổi tiếng cũng nằm trên đường Nguyễn Huệ. Những quán này có nhà hàng to rộng, bàn ghế sang trọng, mát mẻ hơn rất nhiều lần nhưng tô bún ăn không ngon bằng, nó cứ nhàn nhạt thế nào ấy. Ai không biết Bà Thu mới vô những quán bề thế kia.
Trong lúc bún cá Bà Thu với cái nhà hình ống hơi tối bề ngang chỉ rộng chừng 3m, hẹp lại bí, bàn ghế xập xệ hơn nhưng tô bún ăn vào nó đã làm sao. Tô bún cá Bà Thu bưng lên bạn sẽ thấy nước lèo trong văn vắt nhưng tỏa hương thơm quyến rũ. Miếng cá, miếng chả, miếng nấm rơm, kèm những miếng sứa trộn giòn tan cứ như bùng nổ trong miệng người ăn. Ngay cái đĩa rau sống ăn kèm của Bà Thu cũng ngon, có người ăn hết còn xin thêm đĩa nữa.
Khi tô bún được bưng lên, bạn hãy kêu thêm cái bánh tráng nướng truyền thống của người Bình Định, bẻ đôi ra, một nửa cho vô miệng, một nửa bóp nát cho thêm vào tô bún, ngon và giòn tan. Ăn xong cái bụng thì no mà cái miệng vẫn thòm thèm. Đó là bún cá Bà Thu.
Bà Thu vừa là chủ quán vừa là người trực tiếp pha chế, gắp các thứ vật liệu để sắp thành một tô bún, tay bà thoăn thoắt chan vài vá nước lèo, rắc ít hành ngò, xong đâu đấy bà mới giao nhân viên bưng lên cho khách.
Quán bún cá Bà Thu ngon là vậy nhưng dân tình Quy Nhơn nhiều người không gọi là bún cá Bà Thu mà vẫn gọi là bún cá bà chửi bởi bà vừa múc bún vừa chửi vào mặt mấy chú nhân viên ít tuổi vì bưng bê chậm chạp, không phải chửi khách. Nhất là khi đông khách bà càng chửi người làm té tát. Vì thế mà nhân viên của quán thay đổi xoành xoạch vì họ chịu không nổi sức chửi của bà chủ. Chỉ có khách ăn là luôn chung thủy với bà, đi xa cả chục năm vẫn nhớ. Nhớ bún cá ngon và nhớ cả bà chủ quán chảnh chọe.
Đã nhiều năm sống xa Quy Nhơn, hầu như năm nào tôi cũng về lại TP biển mặn mòi này và lần nào cũng ghé ăn bún cá Bà Thu. Dịp mới rồi cũng vậy, đồng nghiệp khoa văn Võ Xuân Hào gọi đt hẹn từ khi tôi đặt chân xuống Phù Cát rồi sáng hôm sau đem xe đến khách sạn rước từ sớm hỏi tôi thầy muốn ăn gì. Còn gì nữa chú. Bún cá Bà Thu thôi.
Mười năm quay lại Quy Nhơn, tô bún cá Bà Thu vẫn chất lượng không giảm. Vẫn bà chủ mập mạp béo tốt ngồi nguyên bên nồi nước lèo nghi ngút khói, vẫn tay múc bún miệng mắng nhân viên xa xả, vẫn khách ngồi tràn cả ra ngoài vỉa hè, vẫn tô bún ngon ăn xong muốn thêm tô nữa. Đến mức ông bạn nhà báo đồng hành với tôi là Nguyễn Quang Ngọc ăn xong từ buổi sáng mà tối về kS vẫn nức nở: làm sao lại có tô bún cá ngon như vậy chứ.
Chuyện. Quy Nhơn bún cá Bà Thu mà.
Cái ngon các món ăn của Quy Nhơn nếu kể ra thì vô vàn. Từ món bánh xèo tôm nhảy Diên Hồng, bánh hỏi lòng heo Trần Phú, cơm gà Quê Hương Lê Hồng Phong; từ tô xìa hấp sả béo múp míp đến con chà rinh độc đáo làm món trộn sa lát giòn mềm ngọt ăn luôn cả vỏ vẫn ngon; đến cả con cá đục to bằng chục con cá cơm cộng lại nướng sém thịt thơm lừng ăn không biết ngán...
Nhưng trên hết vẫn là bún cá Bà Thu Nguyễn Huệ. Nhắc đến lại muốn về Quy Nhơn.
Bún cá Bà Thu, 157, Nguyễn Huệ, Quy Nhơn
Tô bún cá Bà Thu
P/S: Ảnh trong bài của Nguyễn Quang Ngọc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có nhận xét mới