Nhớ cái buổi chiều
cách đây 10 ngày, chiều 20 - 4 tại nhà riêng Huy Đức, trong cuộc trò chuyện giữa Huy
Đức với Trần Kỳ Trung và tôi, Huy Đức tiết lộ: vào thời điểm này Đinh La Thăng đang
bị lên thớt, cuộc chơi chính trị của anh Thăng có lẽ sẽ dừng ở đây.
Từ đó đến nay đã chục ngày trôi qua, tôi
để ý trên tờ Sài Gòn giải phóng (tờ báo mà tôi được Thành ủy TP.
HCM cấp phát theo chế độ vào lúc 6 giờ sáng mỗi ngày do bưu tá ném qua cổng nhà) và
trên kênh HTV, hình ảnh của ĐLThăng biến mất hẳn như chưa từng có. Đúng là anh Thăng đã thăng thật rồi. Và tôi lấy làm tiếc cho một
con người tài ba, dám nói dám làm.
Còn tối nay, trong
chương trình thời sự đặc biệt của Đài HTV kỉ niệm 42 năm ngày 30 tháng 4 thì
ĐLT càng biến hẳn cứ như là ở Thành phố này chưa từng có một Bí thư thành ủy
tên là Đinh La Thăng vậy, dù vào phút này anh ta vẫn đang ngồi trên ghế Bí thư
Thành ủy sau cái thông báo đề nghị kỉ luật Thăng của Ủy ban Kiểm tra TƯ đảng.
Thiệt đúng là dậu
đổ bìm leo. Nói đời bạc như vôi là vậy.
Tham nhũng thì cha
nội nào làm quan ở xứ ta mà không dính đến. Ở chế độ này không tham nhũng không
phải là quan, dù chỉ là một cái ghế trưởng phòng con con cũng buộc phải tham
nhũng. Thăng chắc càng hơn thế nhưng ít ra anh ta cũng nói được nhiều câu hay
và làm được nhiều việc tốt đáng khâm phục kể từ khi về làm Bí thư Thành ủy HCM.
Phải nói rằng Tp. HCM từ khi có ĐLT bỗng sôi nổi, náo nhiệt hẳn lên. ĐLT thực sự
như một luồng gió mát lành thổi ào ạt và sôi nổi giữa một SG rộng lớn đang khát
khao đổi mới từng ngày sau những năm tháng đầy ù lì của người tiền nhiệm.
Và tôi cũng như nhà
văn Trần Kỳ Trung càng nể NB Huy Đức sát đất. Nhớ bữa trong câu chuyện đó, tôi
hỏi HĐ: Tôi nghe người ta nói anh là người của Tư Sang đúng không. HĐ cười không
ra công nhận mà cũng không ra phủ nhận: Người ta đang nói tôi hiện là người của
NPTrọng nữa đó anh.
Kì nghỉ lễ 42 năm
ngày 30 tháng 4 này, tôi và Nguyễn Quang Ngọc hai thằng CCB C20 F341 Quân đoàn 4 cùng nhau
phượt trên chiếc Mazda 4 chỗ quen thuộc của Ngọc. Chúng tôi lang thang trong những
cánh rừng cao su và vườn cây ăn trái rộng đến 37ha của Ngọc ở Đồng Xoài. Sau 4
ngày ăn chơi ngủ nghỉ xả láng, chiều tối qua chúng tôi về Biên Hòa gặp Mai Văn
Thưởng quê Kỳ Anh Hà Tĩnh cũng là lính C20 F341 sống ở Tp công nghiệp này. Nhậu
xong thì đã tối lắm, Thưởng hỏi, bằng giờ này 42 năm trước anh em mình đang ở
đâu nhỉ. Tôi nói 2 ông thì không biết nhưng phân đội trinh sát của tôi thì sau
khi dẫn bộ binh vào chiếm sân bay Biên Hòa, tôi cùng 5 người khác trong phân đội
đã ngủ lại trong câu lạc bộ sĩ quan Sư đoàn 3 không quân của quân lực Việt Nam Cộng Hòa nằm ngay trong sân bay
Biên Hòa để sáng sớm mai tìm đường về Sài Gòn. Thưởng phán ngay: Vậy thì tối
nay hai ông ngủ lại Biên Hòa là đúng rồi, ngủ để ôn lại kỉ niệm xưa, để được “đi
lại con đường xưa em đi”.
Vậy là tôi và Ngọc tối qua đã ngủ lại trong căn nhà khang trang của Thưởng nằm ngay mặt đường quốc lộ 51 cách ngã 3
Thái lan không xa. 3 thằng lính cũ của Sư đoàn 341 nằm nói chuyện đời xưa đời
nay đến khuya lắc khuya lơ mới chịu ngủ. Tôi có cái tính ai nói chuyện gì cứ
nói, tôi đã buồn ngủ là tôi ngủ. Tôi ngủ trong tiếng ì ầm của xe cộ lao vun vút
trên con đường Biên Hòa – Vũng Tàu, trong tiếng rì rầm trò chuyện của Ngọc và
Thưởng. Ngủ nhưng tôi vẫn nghe cha nội
nào đó nói: Thằng Hà Sơn ni hắn đang tuổi ăn tuổi ngủ thì phải. Hắn ăn chi cũng
ngon và nằm đâu cũng ngủ được.
Kệ, tôi cứ ngủ.
Sáng dậy càfe cà
pháo đâu vô đó, chúng tôi chia tay vợ chồng Thưởng về lại Sài Gòn. Chạy xe trên
xa lộ Biên Hòa rồi xa lộ Hà Nội ngược với dòng xe đủ loại của dân SG đang
lao vun vút về Long Hải, Vũng Tàu nghỉ ngơi lễ lạt ăn hải sản và tắm biển, tôi nói
với Nguyễn Quang Ngọc: Thế là sau đúng 42 năm, cũng vào giờ này, ngày này,
tháng này tao và mày lại tiến từ Biên Hòa về Sài Gòn. Chỉ khác là trong một bộ
dạng khác hẳn và với một mục tiêu khác hẳn. Nhớ lại những bạn bè đồng đội của
chúng tôi đã ngã xuống trong trận chiến cuối cùng 42 năm về trước mà giờ mồ mả đang hiển hiện ở Nghĩa trang Liệt sĩ Trảng Bom như Đỗ Xuân
Ngôn, như Pham Xuân Tụng… chúng tôi bỗng thấy ngậm ngùi cho bạn và thấy cuôc đời
mình còn may mắn chán.
Thôi kệ. Thằng nào
tham nhũng độc ác tham tàn thì cứ để cho chúng nó tham nhũng độc ác tham tàn.
Trời có mắt cả. Chúng nó có vay rồi sẽ có ngày phải trả mà tay ĐLThăng là một
ví dụ nhãn tiền. Chợt nghĩ sao lũ chúng nó tham lam vô độ thế nhỉ. Mỗi người sống
trên cõi đời này chỉ cần một mái nhà, có đủ cơm ăn áo mặc, có tiện nghi vừa đủ,
có phương tiện đi lại là sướng lắm rồi. Khi chết có ai mang theo được cái gì
đâu chứ.
Vô nhà thấy vợ con
đang xúm xít dưới bếp làm mấy món ăn được chế biến từ thịt thỏ, tôi chỉ việc lấy
lò nướng ra vận hành nữa là liên hoan kỉ niệm 30 tháng 4 được rồi.
Rượu thì có sẵn. Nâng li thôi.
Trang trại của Ngọc hiện có tổng công 37ha. Đi cả ngày không hết.
Chủ yếu là cao su và thu hoạch chính từ bán mủ cao su
Trồng một đồi sim để chơi, có 120 cây từ Thọ Xuân Thanh Hóa do Lê Quang Phương gửi vô
Hàng trăm cây sầu riêng bắt đầu ra trái
Bưởi da xanh Nam Bộ và có cả 4 cây bưởi đỏ Luận Văn cũng do Lê Quang Phương gửi cây giống từ Thọ Xuân vô
Gà tre hấp và cá bắt từ Sông Bé lên nướng uống với rượu sim Thọ Xuân cũng do Lê Quang Phương gửi vô
Ông chủ trang trại Nguyễn Quang Ngọc
Có cả một vườn dừa giống từ Bến Tre
Ngọc đang xây nhà nuôi yến sào rộng hàng trăm mét vuông
Chiếc Mazda 4 chỗ quen thuộc của Ngọc.
Tình quê Hà Tĩnh nhà ở Đồng Xoài, cũng là một CCB C20 F341 với tôi và Ngọc
Kỉ niệm ngày tôi nhập ngũ, 10/9/1972
Kỉ niệm ngày tôi xuất ngũ trở về trường cũ 42 năm trước.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có nhận xét mới