Tôi đi chuyến 6g45 sáng 30-11 để về Qui Nhơn trên tàu bay của hãng Mekong, sau 60 phút thì đến Phù Cát rồi thêm ngần ấy thời gian nữa thì thực sự đến Qui Nhơn. Từ Phù Cát về Qui Nhơn chừng 30km, đường quốc lộ đoạn này chật hẹp lại chẳng tốt lành gì nên đi một đỗi thì có cảm giác là mình từ Sài Gòn về Qui Nhơn bằng xe đò chứ không phải là bằng máy bay.
Đang trên đường đi thì đã nhận được tin nhắn của Mai Thìn: Anh xuống Qui Nhơn tấp vô đâu đó gọi em ra café luôn; rồi điện thoại của Nguyễn Quang Cương: Ông đến đâu rồi; ông anh đạo diễn già Huỳnh Hiến cũng ới: Hà Tùng Sơn về đến Qui Nhơn thì gọi ngay nhé…
Vì vậy mà vừa bước chân xuống khỏi chiếc ô tô hàng không, tôi tấp luôn vô café Khánh Mĩ, một quán cafe rất đẹp đối diện với phòng vé hàng không góc đường Phạm Hùng mà hồi còn sống ở Qui Nhơn tôi vẫn thường ngồi với cánh viết văn làm báo. Ném ba lô xuống một cái ghế, ngồi chưa yên chỗ thì Mai Thìn tới, rồi Nguyễn Quang Cương, Trần Hà Nam, Huỳnh Hiến lần lượt tới. Đủ một bộ tứ những anh tài kiệt xuất của đất Qui Nhơn. Toàn là dân giáo, dân báo mà thực ra là dân văn chương với nhau. Không thể không tri âm và đồng cảm hơn. Làm dân Qui Nhơn thấy mà sướng. Chỉ cần ới nhau một tiếng là 5 - 10 phút sau đã tề tựu đầy đủ. Chẳng bù cho dân Sài Gòn miệng nói đến ngay đến ngay nhưng cả tiếng sau chưa chắc đã thấy người đâu.
Chuyện trò rôm rả và thân tình cứ như là suốt ba năm qua tôi chưa hề xa đất Bình Định, mảnh đất mà tôi đã sống suốt 30 năm có lẻ.
Tan đám cafe' thì đã gần trưa... (còn tiếp)
dang hay. bac loc oi viet tiep di!
Trả lờiXóaThư thả chút bạn. Bận CV quá.
Trả lờiXóa