28 tháng 6, 2015

Đoản khúc vô đề

Bài số 28


Your questioning eyes are sad. 

They seek to know my meaning as the moon would fathom the sea. 


I have bared my life before your eyes from end to end, with nothing hidden or held back. 

That is why you know me not. 


If it were only a gem, 

I could break it into a hundred pieces and string them into a chain to put on your neck. 


If it were only a flower, round and small and sweet, 

I could pluck it from its stem to set it in your hair. 


But it is a heart, my beloved. 

Where are its shores and its bottom ? 


You know not the limits of this kingdom, 

still you are its queen. 


If it were only a moment of pleasure it would flower in an easy smile, 
and you could see it and read it in a moment. 
If it were merely a pain it would melt in limpid tears, 
reflecting its inmost secret without a word. 

But it is love, my beloved. 

Its pleasure and pain are boundless, 
and endless its wants and wealth. 
It is as near to you as your life, 
but you can never wholly know it.


Bài thơ tình thứ 28

                                         Rabindranath Tagore
                                                   Lê Quang Phương chuyển ý 

Băn khoăn đôi mắt em buồn
Như là dò hỏi ngọn nguồn đời anh
Như trăng rọi đáy biển xanh
Băn khoăn đôi mắt nhìn anh u sầu

Anh không giấu giếm gì đâu
Phơi bầy trần trụi nông sâu cuộc đời
Chính vì lẽ đó em ơi
Mà em chả hiểu về tôi chút gì

Nếu anh là ngọc Ru - bi
Anh vung tay đập cho kỳ vỡ trăm
Xâu thành chuỗi kết long lanh
Anh đem dâng tặng choàng quanh cổ nàng

Nếu anh là đóa hoa vàng
Đóa hoa thơm thảo nhẹ nhàng dịu êm
Thì anh sẽ ngắt cài lên
Cài lên mái tóc của em anh cài

Nhưng em ơi!
Đời anh là một trái tim
Đâu bờ đâu đáy dò tìm sao nên
Nữ hoàng ấy chính là em
Trị vì vương quốc trái tim anh nồng
Nhưng mà em vẫn rằng không
Rằng không không biết đâu vùng bờ biên

Và anh khi ấy trái tim
Phút giây vui sướng dịu huyền như hoa
Rồi em sẽ hiểu nhanh mà

Nếu tim muôn nỗi xót xa
Sẽ tan thành lệ không nhòa mà trong
Lệ trong dấu nỗi sầu đong

Nhưng em ơi
Tim anh là chính tình yêu

Niềm vui nỗi khổ đa điều đa đoan
Những gì tình ái cầu mong
Là giàu là có vô cùng vô biên

Trái tim dành trọn cho em
Một đời dâng nguyện anh đem trao này
Nhưng nào em chẳng có hay
Tình anh khắc khoải bao ngày vì em
    13-8-1991                                 

ĐOẢN KHÚC VÔ ĐỀ

                                                           Lê Quang phương
I
Lúc nào tôi cũng thấy
Thấy người ấy trong tôi
Bảo quên đi lại nhớ
Bực mình quá đi thôi
                                                                                    II
                                                                                Cái buồn trong nỗi nhớ
                                                                                              Cái nhớ trong nhớ nhung
                                                                                 Cái sầu trong sầu tưởng
                                                                      Tình ý chi lạ lùng
                           III         
Anh luôn thấy khổ đau vì xa em vì thiếu
Lại một đêm, lại một đêm, lại một đêm
cô đơn đi liêu xiêu
Anh bảo góp gạo nấu cơm chung đi em yêu
em bảo xin đừng xin chớ
Anh bảo thôi ta chia tay đi,
em lấy tay xua rằng xin chớ xin đừng
                                                         
IV
Anh yêu em chân thành
Nh­ưng em yêu ng­ười ta
Ng­ười ta yêu người khác
Cả mấy người ngơ ngác 
Đi tìm tình bơ vơ

Cảm tác cùng điệu chèo Luyện Năm Cung
                                                                                        
                                                                              Lê Quang Phương

Ai đưa tới bến Giang Đình
Cho ta neo chiếc thuyền tình đợi ai
Điệu chèo còn vẳng bên tai
Lời xưa tình ấy đong đầy ngàn năm

Thuyền tình ta vẫn chờ mong
Ta đong tiếng hát vào trong lòng thuyền

Chàng ơi!
Thiếp đã đầm duyên
Tầm tang canh cửi tơ liền mối vương

Mười hai cái bến vô thường
Nhà tranh một mái ta thương nhau cùng!



                                                                   
Thuyền giấy
Thuyền giấy
Rabindranath Tagore
                        Lê Quang Phương dịch   
Day by day I float my paper boats one by one down the running stream.

In big black letters I write my name on them and the name of the village where I live.
I hope that someone in some strange land will find them and know who I am.


I load my little boats with shiuli flowers from our garden, and hope that these blooms of the dawn will be carried safely to land in the night.

I launch my paper boats and look up into the sky and see the little clouds setting their white bulging sails.

I know not what playmate of mine in the sky sends them down the air to race with my boats!

When night comes I bury my face in my arms and dream that my paper boats float on and on under the midnight stars.

The fairies of sleep are sailing in them, and the lading is their baskets full of dreams.
Ngày lại ngày tôi thả
Những thuyền giấy của tôi
Từng chiếc rồi từng chiếc
Bơi theo dòng về xuôi

Bằng chữ  lớn đen biếc
tên làng tôi tên tôi
trên mạn thuyền tôi viết.
Tôi mong rằng thuyền trôi
về một miền đất lạ
gặp một người nào đó
là biết tôi thôi mà.

Thuyền nhỏ nhoi tôi chở
Hoa Siêu - li đang nở
Hái ở trong vườn nhà
Hy vọng những đóa hoa
Yên ổn cập bến bờ
Mang bình minh cùng nở

Buông thuyền ngửa nhìn trời
Ơ!  Bạn nào của tôi
Ở trên cao cũng chơi
Thả thuyền mây trắng gió
Đua với thuyền giấy tôi

Đêm về tôi ngủ sấp
Úp mặt vào cánh tay
Mơ thấy thuyền giấy trôi
Miên man dưới sao trời 

Những nàng tiên giấc ngủ
đi trên thuyền giấy chơi
giấc mơ chất đầy giỏ
lấp lánh ánh sao rơi



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có nhận xét mới