22 tháng 11, 2021

Mẹ

(Ngày giỗ đầu mẹ tôi 16 - 10 âm lịch)

Ngày tôi rời bút nghiên lên đường ra trận. Trong đêm đen mẹ soi mấy dòng thư. Nó đi rồi. Bom rơi đạn nổ. Không một phút tiễn đưa. Tôi đi trong đội hình nhấp nhô. Mẹ thở dài. Cuộc chiến còn xa lắm.

Mẹ. Suốt một đời không nói nhiều lời. Con đi xa chỉ dặn dò rất khẽ. Theo kịp bước anh em rồi quay về với mẹ. Con bước đi đầu không ngoái lại. Bờ trạng nguyên sáng một góc làng.



Mẹ. Người phụ nữ lặng yên suốt một đời vẫn vậy. Như cây mít. Cây tiêu. Cây cam. Cây bưởi. Từ mọi góc vườn lặng lẽ tỏa hương. Tiếng tàu chạy xậm xịch âm vang cuối ngõ. Tìm về làng quê tâm tưởng cứ như mơ.

Mẹ đi xa. Mẹ về với ba. Với ông bà tiên tổ. Dáng hình Người vẫn lẩn khuất đâu đây. Thức dậy một trời kỉ niệm. Làng Thọ Lộc bời bời mây trắng. Miền quê xanh thăm thẳm dấu chân Người.

Tôi đứng đầu làng. Thẫn thờ. Xanh hàng dương liễu. Bóng đa xưa nhớ mãi tay ba trồng. Nghe trong gió lời khấn thầm vương vấn. Mẹ xa rồi. Mẹ chẳng quên đâu. 

Mẹ. Dù đi xa vẫn gọi. Lời thiết tha gửi vào cõi vĩnh hằng. Nén hương thơm cho con gặp lại. Dáng hình xưa. Cơm mẹ nấu vẫn còn bốc khói. Chén canh rau thơm mát. Con đường làng hàng cây ngan ngát . Trên cao xanh con thấy mẹ cười.






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có nhận xét mới