Lời
khai mạc Hội lớp Ngữ văn K2 ĐHSP Quy Nhơn
Kỷ
niệm 30 năm ra trường
Hội
An, 27-7-2013
Nguyễn Văn Lập (Trưởng Ban tổ chức)
Kính thưa quý Thầy cô giáo,
Thưa tất
cả các bạn thân mến!
Về
hội ngộ hôm nay với những mái tóc đã hoa râm, những đôi mắt đã nhiều năm mang
kính tuổi, hơn 50 sinh viên của 2 lớp Ngữ văn khóa 2 Trường ĐHSP Quy Nhơn được
gặp lại nhau sau 34 năm gặp nhau trên giảng đường đại học. Chúng ta vinh dự
biết bao khi được đón tiếp Thầy Nguyễn Thanh Minh, Thầy Hà Tùng Sơn, đại diện cho
những Thầy Cô giáo kính yêu của Khoa Ngữ văn, những người đã trực tiếp giảng
dạy chúng ta những kiến thức căn bản nhất ở bậc đại học. Chúng ta cũng rất hân
hạnh được đón tiếp anh Thái Minh Hoàng, một cán bộ văn phòng khoa, rất tận tụy
và có nhiều kỉ niệm gắn bó thân thiết với sinh viên hai lớp chúng ta trong
những ngày gian khổ nhất của giai đoạn giữa của thời bao cấp 1979-1983.
Chúng
tôi rất cảm động với sự có mặt của những người thầy, người bạn từ hàng trăm,
hàng nghìn cây số đã tụ họp về đây hôm nay để chúng ta có dịp ôn lại những dấu
ấn khó phai mờ của một thời gian nan khổ luyện. Chúng tôi rất hân hoan gặp lại
các bạn từ nhiều vùng miền của đất nước cũng đã vượt qua mọi trở ngại để có mặt
hôm nay, được cùng nhau tay bắt mặt mừng và hàn huyên tâm sự sau 30 năm không
hề được gặp hoặc có gặp được nhau nhưng rất hiếm hoi.
Cuộc
hội ngộ này lẽ ra sẽ được tổ chức tại TP Quy Nhơn, nơi chúng ta đã trải qua 4
năm học tập rèn luyện, với đầy đủ ý nghĩa của nó. Nhưng, đặc biệt năm nay,
chúng ta đã nhất trí chọn Thành phố di sản thế giới Hội An - Quảng Nam, với sự
giúp đỡ tổ chức của bạn Đinh Hài phối hợp với bạn Nguyễn Văn Nam, làm nơi gặp
gỡ đầu tiên của thời kỳ mà chúng ta luân phiên tổ chức họp lớp ở các địa phương
khác nhau. Có thể sắp đến sẽ là Phú Yên, hoặc Khánh Hòa, hoặc Quảng Ngãi…
Xin
thay mặt Ban tổ chức Hội lớp, tôi xin nhiệt liệt chào mừng sự hiện diện của quý
thầy cô và tất cả các bạn hôm nay.
Cũng
nhân ngày 27-7, xin trân trọng bày tỏ lòng tri ân sâu sắc đối với các anh hùng,
liệt sĩ, các thương bệnh binh, gia đình những bạn của lớp chúng ta có thân nhân
là thương binh, liệt sĩ
Thưa
thầy cô và các bạn,
Kỳ
lạ thay, mới nhập trường đó mà đã nay đã gần 35 năm. Cuộc sống đã trôi đi không
bình lặng đối với mỗi một đời người trong quãng thời gian đó. Biết bao đói no,
thăng trầm, vinh nhục, sướng khổ, biến thiên trong sự nghiệp và cuộc sống của
từng gia đình mỗi người. Vượt lên trên hết, cái đáng quý là chúng ta vẫn đang
sống, đang làm việc, đang vẫn luôn để tâm tưởng nhớ về bạn bè chung lớp, vẫn
luôn tìm đến nhau để sẻ chia trong những lúc vui buồn.
Trong
những giờ phút hội ngộ này, chúng ta hãy thành tâm tưởng nhớ đến những thầy cô
và bạn bè đã vĩnh viễn lìa xa chúng ta:
Xin tưởng niệm Thầy Trần Văn Thận, nguyên PHT, dạy môn
chuyên đề về
Truyện Kiều.
Xin
tưởng niệm Thầy Nguyễn Văn Giai, nguyên Chủ nhiệm Khoa, dạy môn Văn học Nga Xô
viết.
Xin
tưởng niệm Thầy Huỳnh Văn Trứ, nguyên Bí thư Chi bộ Khoa, dạy môn Hán Nôm.
Xin
tưởng niệm Thầy Nguyễn Khánh Nồng, nguyên Giáo viên chủ nhiệm lớp Văn 2A, dạy
môn Ngữ pháp TV và Chuyên đề Chữa câu sai TV.
Xin
tưởng niệm Thầy Bùi Văn Lợi, nguyên chủ nhiệm lớp Văn 2A, dạy môn Văn học Việt
Nam hiện đại.
Xin
tưởng niệm bạn Trần Một, Nha Trang, cán bộ lớp Văn 2B, mất đã hơn 10 năm tại
Hoa Kỳ.
Xin
tưởng niệm bạn Ngô Thị Lộc, Quảng Ngãi, cựu sinh viên lớp Văn 2A đã ra đi lúc
vẫn còn độc thân, xuân sắc.
Xin
tưởng niệm bạn Lê Công Tòng, cựu sinh viên lớp Văn 2B, qua đời tại Quảng Nam-Đà
Nẵng.
Và
mới đây nhất, một bạn vừa qua đời tại Quảng Ngãi, chúng tôi xin thành tâm tưởng
niệm bạn Huỳnh Vân Hà, cựu sinh viên lớp Văn 2A. Trong dịp kỉ niệm 35 thành
lập khoa và trường vừa qua, các bạn 2 lớp đã được gặp mặt Huỳnh Vân Hà lần cuối
cùng tại Quy Nhơn, đã được bày tỏ tình cảm và sẻ chia về tinh thần lẫn vật chất
cho Hà. Tiếc là Hà không thể chờ được để dự họp lớp lần này như mong muốn của
Hà.
Gần
một trăm sinh viên của 2 lớp Ngữ văn Khóa 2 tham dự chương trình đào tạo
những năm 79-83 đầy gian khổ nhưng rất đáng nhớ ấy, theo tôi đó cũng là một sự
dấn thân. Chúng ta đã quy tụ về Quy Nhơn để học tập từ nhiều vùng miền trên cả
nước, từ Bắc, Trung, Nam, có nhiều bạn đã từng tham gia kháng chiến chống Mỹ,
có bạn đã từng là cán bộ những năm đầu mới giải phóng. Chúng ta đã chấp nhận
khó khăn vô vàn của thời bao cấp, vượt qua nó và có chút ít đóng góp cho xã
hội, cho cuộc sống gia đình riêng của mình, tự hào với sự thanh bạch của bản
thân, của nghề mình. Đã có những tấm gương vượt qua tai ương để khẳng định mình
như trường hợp của bạn Nguyễn Ngọc Hưng, nay là một cây bút thơ tài năng, hội
viên Hội nhà văn VN. Đã có những đưa đẩy của cuộc sống khiến cho không ít bạn
đã phải chuyển ngành nghề: có người kinh doanh, có người làm công ty doanh
nghiệp đến chức Tổng giám đốc, có người vào lính nay đã lên hàm đại tá, có
người đã định cư ở nước ngoài, có người mất tích trên đường vượt biển, có người
làm đến vụ trưởng, trợ lý cho UV Bộ chính trị, có người là tỉnh ủy viên, giám
đốc, trưởng phó phòng, làm VIP ở một số UBND và HĐND cấp Tỉnh, thành phố. Còn
đa phần các bạn khác vẫn theo nghiệp phấn trắng bảng đen, hầu hết ở các trường
THPT, Trường Chính trị, Trường Trung cấp, Cao đẳng Nghề, CĐSP và Đại học. Một
số bạn vẫn còn trong ngành giáo dục nhưng đã chuyến sang làm công tác quản lý,
Chánh VP, trưởng phó các phòng ban của các sở GD, phòng GD và các trường ĐHCĐ.
Về sự phấn đấu vươn lên trong khoa học, xin thông báo với thầy cô là trong lớp
đến nay đã có 10 người đạt học vị thạc sĩ , 4 người đạt học vị tiến sĩ và có
một số bạn khác vẫn có dự định đi học lên nữa dù đã vào độ tuổi U60. Một số bạn
thuộc diện CB đi học nay đã đến tuổi “rửa tay gác kiếm” trong một vài năm tới.
Ảnh rút từ: http://tuongngo.vnweblogs.com
Thưa thầy cô và các bạn,
Quên
sao được những năm tháng bộn bề gian khó của thời sinh viên. Chúng ta đã biết
thế nào là đói và rét, cái đói của thời còn ăn độn “bánh xe lãng tử” và mì lát,
khoai lang. Cái đói của những ngày sướng rơn vì được mấy chị bếp tặng cho miếng
cơm cháy. Quên sao được những quán ăn khuya như chè bà Thọ, bánh tai vạt bà Tư
Ú, quán cà phê Bà Già, quán bánh xèo vỉa hè bà Báu…Chúng đã góp phần làm dịu đi
những cơn đói sau giờ tự học ở khu nội trú OB của anh chị em 2 lớp chúng ta.
Quên
sao được cảnh tẳm giặt chung ở giếng nước đầu hồi OB , cảnh nhà vệ sinh xuống
cấp đến mức nhiều bạn nam, đa số là CB đi học, phải đi “làm quận công” (ủng lia
tia) ở ngoài bãi biển eo Nín thở từ 4-5g sáng. Chúng ta đã nhiều lần bị rận
rệp, bị “đàn ta lư” (tức ghẻ ruồi- tiếng Nga gọi là ghe roi-anh hùng)) và bọn
“hắc lào” tấn công không thương tiếc. Đã có lúc khu nội trú phải tổ chức ra
quân phản kích lũ rệp hút máu SV. Chúng có biết đâu chính những SV này đã từng
hiến máu nhiều lần cho thương binh nặng từ chiến trường K (đưa về Quân y viện
C13) và đã từng được đặc cách kết nạp Đoàn ngay sau đó.
Quên
sao được những ngày tưới rau xanh bằng phân bắc, bán cho nhà bếp rồi được ăn
lại những thứ rau xanh ấy. Phân bắc càng nhiều, rau càng xanh, lớp càng được
bình bầu xếp loại thi đua cao. Quên sao được những ngày lao động Nam Tăng, thầy
trò cùng ăn, cùng ở, cùng làm với nhau cả tháng ở Khu sản xuất. Phá rừng, đốt
rẫy, trồng mì, trồng lang, làm lán trại, chặt cây làm củi bán cho trường. Có
tiền, thỉnh thoảng cả lớp lại được cải thiện bằng một bữa ăn tươi.
Quên
sao được những phong trào mà hai lớp chúng ta đã tham gia hoặc tự đề ra để thực
hiện: trang trí phòng học cho toàn trường, phòng ở sạch đẹp, đi lao động Vĩnh
Kim, Đồng Hào, đi viết ký tại Trà Bồng, Vĩnh Thạnh… Trong đó có phong trào văn
nghệ với vở kịch để đời “ Con cáo và chùm nho” do thầy Nguyễn Văn Giai, CNK,đạo
diễn, đã từng đem đi biểu diễn ở vài nơi. Chắc các bạn không quên những diễn
viên chính: Đinh Hài trong vai Ê dốp, Hứa Mỹ Hạnh trong vai Klêa, Bảo Vân
trong vai Xan tuýt, Ngô Đình Chiến trong vai A ga na tôt , Đào Kim Phụng trong
vai Mê li ta, và Bùi Đức Lục trong vai A bi xi nhi. Quên sao được những tiếng
đàn khuya trên hành lang nội trú của Quốc, của Bảo Vân, của Nam . Quên sao được
những giờ thể dục với tài năng xà đơn, xà kép của bạn Đinh Hài, những giờ tiếng
Việt làm văn của thầy Nồng với trích dẫn “ cái bí hiểm của cha nàng” (lẫy nỏ
thần An Dương Vương) trong bài Hứa Mỹ Hạnh, “hóa đá hay hóa ngọc, hóa gì cũng
hóa cả mà thôi”(dị bản Mỵ Châu-Trọng Thủy) trong bài của Sơn cận. Và quên sao
được tất cả những kỉ niệm đáng khóc đáng cười khác nữa của riêng từng người,
từng đôi, từng nhóm bạn…
Quên
sao được những thầy cô giáo thỉnh giảng những năm đó. Cô Hoàng dạy VHPT, thầy
Lê Trí Viễn, dạy VHVN trung đại, thầy Hoàng Tiến Tựu – VHDG, thầy Lê Văn Chửng- LLVN, thầy Nguyễn Sĩ Cẩn- VHVN trung đại, cô Bích Hải- VHTQ, thầy Trần Ngọc Thêm –
NPVB, thầy Lê Hoài Nam- chuyên đề Thanh Tâm Tài Nhân, thầy Cù Đình Tú – Phong
cách học, thầy Phan Trọng Luận – Giáo học pháp Văn và nhiều thầy cô giáo khác.
Chúng ta may mắn và tự hào vì đã từng được học nghề với những cây đa cây đề ấy.
Chúng ta mang ơn tất cả những thầy cô giáo trong ngoài khoa đã trang bị cho
chúng ta những kiến thức có giá trị để làm nền cho suốt 30 năm qua.
Một
điều cho đến nay vẫn khắc khoải trong lòng nhiều người là: quan điểm đánh giá
con người lúc ấy hơi quá bônsêvich, việc nhìn nhận đánh giá đạo đức của sinh
viên hơi quá cứng nhắc, có phần ấu trĩ, đã làm đứt gánh giữa đường và chậm tiến
độ học tập của một số bạn. Giờ nhìn lại rõ ràng là khoa, trường, BCS lớp lúc
bấy giờ đã có một số sai lầm đáng tiếc, nhưng sai lầm ấy có tính lịch sử cụ thể
của nó. Không ai có thể cưỡng chống lại được.
Chúng
ta tự hào là trong những năm tháng vô cùng khó khăn đó lớp chúng ta là tập thể
đầu tiên của trường được vinh dự nhận Bằng khen Tập thể học sinh XHCN do TƯ
Đoàn trao tặng vào năm 1980, góp phần quan trọng cho truyền thống của Trường
ĐHSPQN trong thời kỳ đầu thành lập.
Thưa
quý thầy cô và các bạn
Đã ở
vào lứa tuổi 50 có bạn đã gần 60 đã đến lúc “tri thiên mệnh”, chúng ta đã thu
hoạch được gì trong hơn nửa đời qua? Chúng ta đã làm được một số điều, chúng ta
đã gây dựng nên một gia đình, chúng ta đã đóng góp phần xứng đáng của mình cho
xã hội, chúng ta đã ngụp lặn trong bể đời sống để tận mắt nhìn thấy phần nào
cái màu xám của lý luận và màu xanh mãi mãi của cây đời. Và chúng ta có thể rút
ra được một kết luận là tình bạn của chúng ta là rất đỗi thiêng liêng. Không
phải ngẫu nhiên mà đấng tạo hóa đã xui khiến gần 100 con người chúng ta từ khắp
nơi về sống với nhau 4 năm dưới mái trường ĐHSPQN. Chúng ta đã có duyên với
nhau, và điều đó đã dắt dẫn chúng ta gặp nhau, quan tâm đến nhau trong những
năm qua, đã khiến chúng ta gặp nhau hôm nay tại TP di sản thế giới Hội An này,
và chính cái duyên đó sẽ tạo điều kiện cho chúng ta gặp nhau những lần khác nữa
trong tương lai.
Thay mặt BTC, tôi xin chân thành cảm ơn quý thầy cô và các bạn đã thu xếp công
việc và thời gian để đến dự buổi gặp mặt đầy ý nghĩa này. Xin đặc biệt cảm ơn
bạn Đinh Hài TUV, Giám đốc Sở VH-TT-DL Quảng Nam, bạn Nguyễn Văn Nam, Giám đốc
1 doanh nghiệp Đà Nẵng đã tổ chức tiếp đón mọi người hết sức chu đáo và trọn
vẹn nghĩa tình. Xin cảm ơn 5-star Palm Garden Resort đã hỗ trợ tổ chức thành
công buổi gặp mặt hôm nay. Chúc quý thầy cô và các bạn sức khỏe và hạnh phúc.
Trân
trọng cảm ơn.
Cựu thư kí khoa Thái Minh Hoàng
Thầy Nguyễn Thanh Minh tại nơi đón tiếp, Riverside Impression Homestay Villa.
Hồ bơi tuyệt đẹp của resort Palm Garden.
Và thảm cỏ đẹp như mơ
Dãy Villa của Palm Garden..
Với bãi biển rất đời người
Chúc các bạn kỷ niệm 40 năm vẫn hoành tránh như thế!
Trả lờiXóaHi vọng là như thế.
XóaChúc cuộc họp mặt vui vẻ, đầm ấm, thắm tình bạn bè, đồng nghiệp!
Trả lờiXóaChủ trang Vũ Nho Ninh Bình.
( Vì trục trặc của máy tính, tôi buộc phải chọn ẩn danh, mong được thông cảm)
Cảm ơn Vũ Nho Ninh Bình. Cuộc gặp đã rất thành công.
XóaUi, lỡ tay delete mất cái còm của PT rồi. Tiếc quá. Còm lại đi.
Trả lờiXóa