Trên chuyến bay của VNA từ HCM lên Đà Lạt ngày 21/11 mới rồi, tôi ngồi cạnh một cô gái nhỏ nhắn xinh và trẻ như một SV mới tốt nghiệp ĐH. Tôi ngồi bên cửa sổ, cô gái ngồi ghế cạnh lối đi, ghế giữa bỏ trống.
Lúc mới lên mb thì tôi ngắm cảnh qua ô cửa nhỏ còn cô gái chăm chú vô đt. Máy bay vừa đạt đến độ cao thăng bằng thì chúng tôi bắt chuyện với nhau.
Đó là một cô gái gốc ĐL, sống ở ĐL; cô gái hỏi tôi: Anh sống ở
Sài Gòn hay Đà Lạt. Tôi ở SG, lên ĐL lần này là để tụ tập bạn bè cùng lớp hồi
học đại học với nhau đi chơi thôi. Còn cô ở đâu. Dạ. Nhà em ở ĐL. Vợ chồng em
vừa về TP HCM 2 ngày có công việc kinh doanh, nay quay lại ĐL.
Rồi như đọc thấy sự hồ nghi của tôi về “1 SV mới tốt
nghiệp ĐH” và “làm công việc kinh doanh”, cô gái nói luôn: Em tốt nghiệp ĐH đã
12 năm rồi, em đã có 2 bé; ông xã em làm kinh doanh mấy dự án về điện mặt trời
còn em thì làm chủ khách sạn và nuôi cá tầm. Tôi nghe mà chóng cả mặt. Một cô
gái trẻ xinh như thế mà đã có cả một cơ nghiệp rất đáng kính nể.
Cô gái cho biết thêm: Chuyến về SG lần này là để mua
một căn hộ chung cư mới ở khu Landmark 81 Bình Thạnh và rao bán 1 căn hộ chung
cư ở đường Hậu Giang quận 6. Bọn em mua để thỉnh thoảng có việc về SG vài hôm
thì có chỗ nghỉ lại khỏi phải ở khách sạn; xong lại đóng cửa để đấy thôi.
Tôi đang ngồi cạnh một nhà doanh nghiệp trẻ.
Em tên là Hạ Dzuyên, em có 2 biệt thự dùng kinh doanh khách sạn. Đó là khách sạn The K’Rin Villa nằm gọn trong lô B48-50 Khu Biệt Thự của ĐL cách trung tâm thành phố chỉ 800m. Trong đó một biệt thự em chia làm nhiều phòng cho thuê, mỗi phòng có giá thuê 500k/ngày; còn 1 biệt thự cho thuê nguyên căn giá 5,5 triệu/ngày đủ chỗ ở cho cả gia đình với tầm chục người. Khách sạn em luôn full khách nhất là dịp cuối tuần nên khách muốn ở phải đặt phòng trước.
Nghe chất giọng nhỏ nhẹ nhưng rất nét của cô chủ nhỏ
tôi chỉ biết đi từ cái sự nể này sang sự nể khác.
Cô gái hỏi tôi làm nghề gì. Tôi làm nghề dạy học, làm
báo, giờ thì nghỉ hưu và viết lách linh tinh, thỉnh thoảng ai kêu thì đi dạy
thêm thôi.
Các anh lên đã có hợp đồng với Cty du lịch hướng dẫn
vui chơi và tham quan không. Có chứ em. Đó là Cty Highland Sport Travel. Oh, em
biết, Cty đó thì OK rồi, đàng hoàng và chu đáo lắm.
Anh xuống sân bay có ai đón không. Không, chắc tôi đi
xe bus về TP rồi đi tiếp ta xi về khách sạn. Anh nghỉ ở KS nào. Khách sạn Hoàng
Hà 203 Nguyễn Công Trứ, đó là khách sạn của gia đình một người bạn học mà trong
lần họp lớp này vợ chồng bạn ấy mời cả lớp ở miễn phí.
Vậy xuống máy bay em đưa anh về khách sạn nhé. Em có ô
tô để sẵn ở sân bay. Xe đâu ra mà sẵn thế. Dạ, hôm đi SG em lái xe ra rồi gửi
luôn ở SB, xuống MB là có xe về ngay. Thế thì tốt quá. Nhưng tôi đi với cả team
gồm 6 người, chúng tôi là bạn cùng lớp ĐH đều từ SG đi ĐL họp lớp. Họ ngồi ở
mấy ghế phía trước. Em chở hết cả team anh luôn. Xe em có 7 chỗ. Thế thì may
cho tôi quá. Cô gái nhoẻn cười: May cũng không bằng hên anh ạ. Em thấy sống ở
đời gặp hên là thích nhất. Quá đúng. May đã thích rồi nhưng hên còn thích hơn.
Máy bay dừng lại, đi trong ống lồng cô gái nói, em ra
xe trước nhé. Anh và các bạn lấy hành lí xong ra chỗ cột cờ sân bay thấy có cái
xe ford 7 chỗ màu đen mang biển số 51 của SG là xe em đấy. Em đợi anh ở đấy.
Chờ lấy hành lí, tôi nói với các bạn: Có xe về Đà Lạt
rồi nhé, khỏi đi xe bus nữa. Mọi người cùng ồ lên ngạc nhiên: Anh kêu grab à.
Uh, rab riếc gì, miễn có xe đưa các vị về tận KS nhà Cúc Thắng là ok.
Đó là một chiếc Ford Explorer 7 chỗ đen bóng và rất
to. Cả sân bay chỉ có 1 chiếc xe mang nhãn hiệu đó. Cô gái tên Dzuyên nhỏ nhắn
ngồi lọt thỏm chỗ ghế lái khiến tôi phải căng mắt nhìn mới thấy.
Chất hành lí và ngồi hết lên xe xong, Dzuyên nói: Em
đi nha. Rồi chiếc xe đi nhẹ như trôi về trung tâm TP. Đúng là tay lái lụa theo
cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng. Nguyễn Hữu Thu bạn tôi trong team là người có ô tô
và lái xe đã nhiều năm phải thán phục: Đúng là cái xe tốt thật, đi êm như ru
không hề có một tiếng ồn. Mà người lái cũng ngọt nữa. Hắn hết lời và lộ liễu
khen cô tài xế xinh đẹp thế mà như không biết sợ Huệ vợ hắn ngồi bên nhéo cho
nhỉ.
Ford explorer 7 chỗ là một phiên bản cao cấp của dòng xe Ford. Thu hỏi xe này bao nhiêu em. Dạ, em mua 2,5 tỉ ạ. Lái nó khó không em. Dạ không khó anh. Đi xe này cũng dễ thôi.
Cô gái lái xe vòng qua khu biệt thự có KS The K’Rin
Villa giới thiệu cho tôi biết rồi mới đưa về KS Hoàng Hà của Thắng cách đó khoảng 1km.
Chia tay Dzuyên nói: Chỗ em có cả quán cafe cho
khách. Rảnh em mời anh ghé chơi uống cafe nhé. OK, Cảm ơn em. Thế nào anh cũng
tới.
Sáng 24/11, trước giờ ra sân bay về lại SG, tôi và
Trần Quyết Thắng chủ KS Hoàng Hà ghé The K’Rin Villa uống cafe. Làm kinh doanh
KS, Thắng cũng phải thừa nhận đây là một khu biệt thự - khách sạn cao cấp. Cực
kì yên tĩnh và thoáng đãng. 2 căn biệt thự dùng để kinh doanh, vợ chồng con cái
Dzuyên ở riêng 1 căn Villa sát bên cạnh có cùng một lối kiến trúc. The K’Rin
Villa được thiết kế và xây dựng rất sang trọng và độc đáo, cả ĐL chỉ có một
biệt thự xây dựng như thế. Dzuyên nói: Khách đến chỗ em ở nhiều người đã trở
thành thân thiết như người nhà. Có nhiều người lên đây ở chỉ ăn rồi ngủ, xong
về; không tham quan du lịch gì hết. Họ chỉ cần hưởng cái không khí trong lành
mát lạnh của Đà Lạt.
Tôi rất đồng ý với thực tế ấy. Bởi phong cảnh Đà Lạt
dù hấp dẫn đến mấy cũng chỉ tham quan vài vòng là hết, là chán. Chỉ riêng không
khí Đà Lạt là không bao giờ chán.
Tạm biệt cô chủ nhỏ của một cơ ngơi lớn tên Hạ Dzuyên,
tôi mang theo câu nói: May không bằng hên.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có nhận xét mới