Xuống xe Công Nhật ngay đèn xanh đỏ chợ đại học lúc 3h30 chiều 26/3, tôi xốc lại ba lô rồi thong thả đi vào nhà Nguyễn Trung Ngọc nằm trong KTT của ĐH Vinh bây giờ là con đường mang tên Phạm Kinh Vĩ, vị tiến sĩ quan lại quê Thanh Chương nổi danh đời nhà Hậu Lê. Đó là con đường chật chội rộn ràng và xinh tươi nhất ở các thành phố VN mà tôi được biết. Bởi đi trên con đường vô cùng ngoằn ngoèo này bạn luôn bắt gặp những khuôn mặt nữ sinh viên xinh đẹp từ khắp mọi miền quê đến đây trọ học, họ ăn mặc rất mode và hồn nhiên chen chúc mua sắm, ăn uống, chụp ảnh, photocopy... trên con đường chật chội với nét mặt tỉnh bơ như miễn dịch với tất cả. Họ, những nữ sv ấy sinh ra là để cho mọi người ngắm chứ họ chả việc gì phải ngắm nhìn ai.
Đó là con gái trường Vinh, dễ thương mà thương không
dễ.
Đang chuẩn bị rẽ vào con phố SV PKV thì tôi đi qua căn
biệt thự của Nguyễn Huỳnh Phán, người bạn có học hàm PGS toán học thứ thiệt
chơi với nhau từ thời SV, từ cả thời cùng học sĩ quan dự bị Nghi Kim. Tôi đang
phân vân có nên bấm chuông vào nhà NHP chơi 1 lúc không nhỉ thì cửa nhà anh
chợt mở đúng lúc tôi đi qua cổng. Nhìn thấy tôi NHP như không thể ngạc nhiên
hơn, anh chỉ kịp giang tay ôm choàng lấy tôi rồi nói: Ôi trời, đây chỉ có thể
là cuộc gặp có tỉ lệ 1 trên 1 tỉ. Rồi anh kéo tuột tôi vô phòng khách. Chuyện
rôm rả như không thể rôm rả hơn. Tôi nói với NHP: Người ta vẫn nói rất đúng
rằng 1 người bạn cũ bằng 3 người bạn mới nhưng với anh thì 1 người bạn cũ bằng
30 người bạn mới. NHP cười khà khà. Ra về vợ chồng Phán Hà còn nhiệt tình tặng
tôi cả 1 combo các sản phẩm tinh dầu thực vật nhãn hiệu Orenji do cty của con
trai sản xuất tại Hà Nội dùng sát khuẩn da và ủ hương thơm tự nhiên cho phòng
ngủ, tủ quần áo, xe hơi... với lời hẹn 1 bữa ăn sáng buffet tại KS 3 sao Hoa
Mai vào sáng hôm sau.
Những món quà của vc NHP tặng tôi mang về Quảng Bình
“phân phối” lại cho mấy đứa em và mang cả vô SG cho vợ con dùng. Ai cũng khen
quá thơm quá dễ chịu. Bà xã tôi còn dặn lần sau ra Vinh nhớ ghé nhà Phán Hà nữa
nhé.
Tôi lại mang ba lô đi bộ tiếp vào nhà Nguyễn Trung
Ngọc trên con phố SV Phạm Kinh Vĩ, ở đó một bữa ăn gia đình ấm cúng của VC Ngọc
Nga với cà xanh luộc chấm mắm rươi, chả rươi chiên nhậu rượu cao hổ cốt xịn
đang chờ tôi. Mà với nhà Ngọc Nga thì tôi không phải nói nhiều.
Với tôi việc đi chuyến xe đò Công Nhật từ Bố Trạch ra
Vinh chơi với giá vé 100 ngàn đồng chỉ ngang với việc đi từ quận Tân Phú qua
quận Gò Vấp.
Từ Vinh tôi và vc Ngọc Nga ra Yên Thành thăm nhà Đông,
về lại Bố Trạch, tôi đến Ba Đồn thăm các bạn học cũ 12A và 16D K2 sống tại đây
như Nguyễn Xuân Sùng, Mai Thị Duyến, Nguyễn Hữu Nhia, Minh Trung, Hoàng Đình
Bường (14 K2)... được vc Duyến mời ăn món thịt dê hấp của Ba Đồn dòn dòn sần
sật ngon không thể ngon hơn. Tôi còn cả 1 ngày cùng vc bạn Hoàng Tấn Quả Nguyễn
Hòa Hương đi Quảng Ninh thăm viếng đền thờ liệt sĩ Long Đại ở bến phà Long Đại
xưa tuy nhiên chuyến đi này dành để viết bài đăng báo nên chưa thể công khai
trên FB.
Đi chơi mà vui thế sướng thế tại sao không.
Tại nhà Nguyễn Huỳnh Phán - Thu Hà Lê
Ảnh 2: Bữa ăn không thể ngon hơn ở nhà Nguyễn Trung
Ngọc
Ảnh 3: Với vc Ngọc Nga trước cửa garage
Ảnh 4: tại nhà Nguyễn Thị Đông Văn Thành, Yên Thành,
NA
Ảnh 5: tại Ba Đồn với Sung Nguyen Xuan và vc Mai Thị
Duyến. Ngoài cùng bên trái là chồng Duyến, 1 đại tá sư trưởng về hưu, Chủ tịch
hội CCB huyện.