Cháu ngoại thích ăn cua nên mỗi lần cháu về chơi là tôi lại đi mua cho cháu con cua thật chắc thịt. Luộc lên gỡ cho cháu ăn. Lấy đó làm vui với cháu.
Ở
Tân Phú và Tân Bình có thể nói là trên trời dưới... vựa cua. Không chỉ ở chợ mà
hai bên các con đường có rất nhiều vựa cua. Mà toàn cua Cà Mau với Bạc Liêu,
những địa danh nổi tiếng cua ngon nhất Việt Nam. Nhưng không phải vựa cua nào
cũng đáng tin cậy. Nếu không khéo bạn sẽ gặp nỗi thất vọng tràn trề khi mua cua
về ăn. Chỗ thì bán cua óp, chỗ thì bán cua gãy càng, chỗ thì bán cua ngắc ngoải
sắp chết, chỗ thì buộc cái dây vải ngấm nước to như con lươn để ăn gian trọng
lượng. Trong đó sợ nhất là mua phải con cua óp, luộc ra toàn nước và tanh òm
chỉ muốn vứt ngay vô thùng rác.
Tuy
nhiên tôi có một địa chỉ mua cua rất tin cậy.
Đó
là cái vựa cua tôm trên đường Tân Kỳ Tân Quý gần giáp với đường Cộng Hòa. Từ
nhà tôi ra đấy chỉ 1.000m.
Từ
lâu rồi giá cua thịt ở đây vẫn chỉ một mức 280k/kí. Cua gạch thì 380k. Tôm sú
loại to 25-30 con/kí cũng giá 280k.
Chủ
vựa cua là 2 anh em ruột nói giọng Bắc đặc sệt thỉnh thoảng còn nói ngọng l, n
thay nhau đứng bán, khi có người anh thì vắng người em, và ngược lại: Cháu cho
chú 2 con cua thịt, chắc vào nhé. Dạ, chú chờ cháu một lát (chỉ có dân Bắc mới
nói chờ một lát, dân Nam sẽ nói là chờ 1 xíu). Rồi anh thanh niên chọn cho tôi
những con cua thật ưng ý. Về luộc lên thơm lừng mùi cua bể tươi và thịt thì chắc
như... cua gạch. Chục lần như một tôi đến đấy mua cua cho cháu đều như thế. Chỉ
có hài lòng trở lên.
Điều đó mang lại niềm tin tưởng vô biên của cả nhà tôi với 2 anh em bán cua người miền Bắc trên đường TKTQ. Con gái tôi phát biểu: anh em nhà này tốt, buôn bán thật thà.
Tôm
cũng thế. Nói cháu cho chú 1 kí về nướng. Thế là anh bán cua dùng vợt vớt lên
chọn những con tôm sú to chắc nhất lại còn lắc lắc cái vợt 1 lúc cho chảy ráo
nước mới bắc lên cân. Về nhà tôi chỉ việc xiên que bỏ vô lò nướng 10 phút là
tha hồ ăn.
Ở
đâu và đi đâu cũng thế. Gặp được người tốt, thật thà, không gian xảo chuyên tìm
cách lừa đảo người khác, bao giờ ta cũng thấy cuộc sống thật vui và đáng yêu.
Ngược lại sẽ là nỗi buồn.
Có
lần tôi lên trường làm việc, một cậu sinh viên năm 2 hay nói chuyện với tôi
ghé vô kể chuyện: Hôm qua em có chuyện buồn thầy ạ. Kể thầy nghe được không. Em
với bạn đang ngồi uống trà sữa thì có bác gái bán vé số mời mua. Em lấy ra 10k
mua 1 tờ vé. Cốt là em mua giúp bác ấy chứ có bao giờ trúng đâu mà mong thầy.
Nhận tờ vé số xong em cất luôn vô túi. Tối về nhà lấy vé số ra dò thì không
phải là 1 tờ mà những 2 tờ vé. Thì ra vé nó dính vô nhau. Em nghĩ mình mua giúp
bác ấy không ngờ đã làm hại bác. Lời lãi đâu không biết còn bị mất thêm 10k.
Vì
thế mà em buồn? Dạ đúng rồi thầy. Chỉ có thế mà em như người mắc nợ. Sáng nay
em ra lại quán trà sữa cố ý ngồi thật lâu xem có gặp lại bác bán vé số để trả
lại 10k mà không gặp thầy ạ.
Thế
đấy. Người ta cứ nói ngèo thì hèn và giàu thì sang nhưng thực tế không hẳn là
thế. Hai anh em người bán cua không thể là người giàu, em sinh viên của tôi
cũng thế. Nhưng họ chắc chắn là những con người sang trọng. Ối gì kẻ lên xe
xuống ngựa trông rõ là người giàu nhưng tâm địa và việc làm thì rất hèn.
Người
làm nghề buôn bán cũng có 3 bảy loại. Có người thì miệng lưỡi nhưng cũng ối
người tốt bụng và thật thà, làm ăn rất có lương tâm.
Lưu
ý: Bài viết chỉ khoanh vùng những người làm nghề buôn bán. Càng
không liên quan đến các loại "nhà" như nhà giáo, nhà báo,
nhà văn, nhà thơ, nhà PBLLVH, nhà khoa học và sĩ quan CA, QĐ...